Đà Lạt luôn là nơi mà người ta muốn tìm về khi lòng bộn bề và vướng bận những trắc trở, là chốn dừng chân của những lãng khách muốn nghỉ ngơi và tìm đến với những bình yên của cuộc sống. Đà Lạt mạnh mẽ là vậy nhưng có đôi lúc, nó lại mỏng manh và cô đơn, khiến cho người ta muốn ôm vào lòng mà che chở. Đó là Đà Lạt khi đông về, đẹp đẽ và mỏng manh như một nàng thơ khiến ai cũng nhớ thương và yêu mến. Đà Lạt mùa đông thật đẹp, mộng mơ và đầy cảm xúc.
Lang thang trong một khung trời ảo mộng
Chắc cần phải xách balo lên tận Sapa xa xôi để được lang thang trong khung trời bảng lãng hơi sương, đến Đà Lạt mùa đông cũng khiến người ta ngất ngây trong những thời khắc đẹp như mơ, khi sương mù giăng mắc ở khắp nơi khiến đất trời chìm dần trong miền ảo mộng, đẹp đến se sắt lòng.
Đến Đà Lạt vào những ngày mùa đông, ta mới cảm hết được vẻ trầm buồn vốn có của nó. Dường như chẳng thời khắc nào trong năm, phố núi mộng mơ ấy lại mong manh như thế, làm ta cảm thấy từng khoảng không như đang dần tan ra trong nháy mắt.
Đến Đà Lạt những ngày mùa đông, người ta thích cảm giác bước ra đường vào buổi sớm mai, đón từng đợt gió heo hắt phả vào mặt, lắng nghe sương trời nỉ non cùng cùng cảnh vật, lãng đãng phủ đầy những nhành cây, ngọn cỏ và lan cả vào những ô cửa sổ đang hé mở trong thị trấn.
Trong những ngày mùa đông trời đổ lạnh, ai đã một lần đi qua hồ Tuyền Lâm mới ngỡ như là đang lạc bước tiên cảnh bồng lai. Nhìn từ xa, khắp mặt hồ bao phủ một làn sương mờ, rồi đâu đó những rặng mây la đà nơi đỉnh núi cao cao, miên man đùa vui cùng cơn gió nhẹ, thoảng bay trên mặt hồ xanh.
Đôi khi người ta lại muốn chạy xe trên những con đường mù sương tìm về những đồi chè xanh mướt bên thung lũng, đứng giữa cao nguyên lộng gió, ôm vào lòng cả đất trời. Dường như những lúc như vậy, ta mới thấy những muộn phiền cũng tan theo gió theo mây, chỉ còn đọng lại những bình yên sâu tận đáy tim.
Có những màu hoa điểm thêm chút tình cho phố núi
Đất trời Đà Lạt mùa đông lạnh như thế đó nhưng cũng không ngăn nổi những sắc hoa rạo rực nơi phố núi. Dường như trong màn sương đầy ảo mộng ấy, hoa cũng mang một hình hài riêng, vừa thấm đẫm chút buồn da diết vừa điểm thêm sức sống cho cả cao nguyên.
Đà Lạt mùa đông có sắc dã quỳ rạo rực trên những cung đường mang về chút nắng cho thành phố những ngày cuối năm. Nhưng cũng chính loài hoa ấy lại khiến lòng người bộn bề những nỗi nhớ thương khi người ta cảm nhận được những khoảnh khắc đang dần trôi theo từng thước phim thời gian quay chậm.
Đầu đông, dã quỳ rực rỡ khoe sắc trong ánh nắng còn ẩn dấu chút vị mùa thu nhưng khi những ngày cuối đông về, ta lại thấy sắc vàng ngày nào chẳng còn đượm màu nồng nàn nữa, sắc hoa đã nhạt như thấm đẫm quá nhiều sương trời ngày lạnh.
Nhưng đó cũng là lúc người lữ khách lại ngẩn ngơ trong một khung trời khác, những cánh đồng cải trắng đang dần khoe những thảm hoa tinh khiết đầu tiên.
Màu cải tinh khôi trải dài theo những triền núi nhỏ khiến cả đất trời chìm trong vẻ ma mị của ngày đông. Màu cải tinh khôi đung đưa trong gió nhẹ khiến lòng người lại nôn nao trong những miền xúc cảm không lời, để rồi ước ao thời gian đừng trôi nữa, mãi dừng lại ở phút giây những đồng cải trắng rợp trời.